Trước hết, cha cho con một túi vàng. Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc. Tôi thường mang những bó thảm lớn, loại đẹp nhất theo ông chủ đến nhà Nomasir để bán cho ông ấy.
Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng. Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi. Tôi tự hỏi tình cảnh của mình có gợi cho họ một sự thương hại nào không.
Nếu cần, con cũng có thể sửa chữa yên cương nữa. – Tôi nghĩ mình cũng nên rủ những bạn bè thân thiết trong thời thơ ấu của chúng ta cùng đi. - Nó có nghĩa là chúng ta sẽ phải vào đó để vác gạch, khiêng đất đá cho tới khi gãy xương sống mới thôi.
- Triết lý đó là của Megiddo, chứ không phải của tôi đâu. Các bạn hãy chú ý lắng nghe và thảo luận về những điều tôi sẽ nói sau đây để có thể hiểu những bài học này một cách thấu đáo. Sau đó, tôi đem chúng bán cho các nhà giàu ở Babylon với giá cao hơn để lấy lời".
Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu. Nói xong, ông Algamish lại nhìn thẳng vào mắt tôi và không nói thêm gì nữa. Lần thứ hai, chúng tôi thất bại nặng nề, vì bị toán quân rất gan dạ và có trang bị đầy đủ tấn công lại.
Tôi vừa mới cưới vợ. Babylon là nơi mà ông nội cháu ngày xưa đã bắt đầu sự nghiệp. Mathon chỉ vào một chiếc nhẫn bằng xương bò được chạm khắc rất đẹp và nói tiếp:
Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát. Tôi có cảm giác như ánh mắt đó nhìn xuyên suốt tâm can của mình. Điều này khiến tôi vô cùng hối tiếc và thầm trách mình thật thiếu khôn ngoan, ngoan cố không nghe lời khuyên đúng đắn của cha mình.
Nhưng nó cũng đủ để biến một kẻ chăn cừu mướn thành một người cho vay tiền đấy cháu ạ! – Ông ta đáp lại. Đến đây, sự do dự trong ông khi nhận lấy trách nhiệm rèn luyện Hadan Gula bỗng biến mất. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy.
Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói: Cuối cùng, để sinh tồn, con phải bán hết các con ngựa, mấy người nô lệ và cả những bộ quần áo đẹp để lấy tiền mua thức ăn và chỗ ngủ. Nằm giữa vương quốc là một hoàng thành bao gồm các lâu đài của hoàng gia.
Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày. Một cảnh tượng thật quen thuộc và cũng thật buồn cười! Một ông lão cầm cán cày, nhưng bàn tay của ông ấy đang run rẩy nên cái cày cũng lắc lư theo. - Bởi vì anh có nghề nghiệp và tạo ra thu nhập nên cơ hội làm giàu của anh cũng rất cao.