Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm. Thôi được, bạn chấp nhận chung sống với nó như chung sống với những cơn đau. Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng.
Hay pha một ly sữa cho anh những đêm anh thao thức bên ngòi bút. Thế đã là tốt lắm rồi. Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi.
Nhưng trên vỉa hè, có tấm biến Xin quí khách vui lòng để xe lên vỉa hè. Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người. Phù! Chị đã mổ xong, còn yếu nhưng có vẻ ổn rồi.
Con đường quanh sân vận động Mỹ Đình rộng và xanh, khá yên bình. Đời sống cần những đột biến. Các cậu muốn thắng thì các cậu phải có sức mạnh, muốn có sức mạnh thì các cậu phải đoàn kết với nhau.
Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào. Một ngày thả ra nắng mặt trời. Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có.
Hiện sinh hết thì còn gì là người. Hôm đó trời mưa to vừa tạnh. Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng.
Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông. Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc. Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước.
Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên. Vừa là chị họ, vừa là sếp của tôi. Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại.
Và bạn cảm thấy, nằm ngủ tiếp tiếp có vẻ tốt hơn cho bạn. Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất. Nhưng nó không còn ở đó.
Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm. Nhưng mệt mỏi thì sao. Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.