Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được. Hai nhà này nếu chân chính có khi chỉ là một.
Người bảo người là ác. Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh. Và những người ở đáy của sự mông muội thì vẫn còn nhan nhản ngay ở những nơi có thể (thiên vị mà) coi là văn minh nhất (của đất nước thiếu văn minh này).
Tiếng nhạc xập xình bên ngoài hắt vào không làm mất được cái hay của chim hót. Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn. Cô giúp việc bảo mẹ anh dặn vào bác, bác phải vào viện.
Nhân cách chứa đựng không ít tố chất tài năng. Nhưng họ không cũ lắm. Đối thủ dù không thích cũng khó thoát khỏi sự áp đặt ngọt ngào của bác.
Lát sau, tôi rủ ông anh ra. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng.
Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả. Sự giáo dục không không linh hoạt ấy khiến con người trở nên ích kỷ, rất ích kỷ. Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào.
Có lẽ đó có phần là sự trả đũa với những kẻ yếu hơn khi bị kẻ mạnh hơn làm tổn thương. Và ta bị ức chế liên tục. Có vẻ đã thành công trong bài thuốc mị dân.
Nếu quả vậy thì sự ra đi của bạn há chẳng phải là một giải pháp tốt cho cả hai bên khi không tài nào dung hòa được. Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân. Lúc ngồi rỗi thế này, các ý nghĩ tha hồ nhảy nhót trong đầu.
Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm. Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia. Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn.
Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Tôi biết là tôi làm được nhiều việc lắm. Cũng chẳng ngạc nhiên lắm.