Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình.
James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.
Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm!
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.
Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này.
Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng.
- Đó cũng có thể là một lựa chọn. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không? Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.
- Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Một hôm, tớ giao cho cô ấy một dự án khá quy mô, phức tạp hơn hẳn những dự án cô ấy từng làm trước kia. - Không đơn giản đâu.