Xxlx

Nữ điệp viên gợi cảm bị cấp trên bán đứng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chúng tôi nợ tiệm tạp hóa 50 Mỹ kim và phải nuôi năm đứa con. Chưa có người nào tự tử bằng cách nhịn ngủ hết, mà sau này chắc cũng không có ai dùng cách ấy. Kẻ mạnh khoẻ nhứt mà ưu phiền thì cũng hoá đau được, đại tướng Grant thấy như vậy trong những ngày sắp tàn cuộc Nam Bắc phân tranh.

    Cả vua Lear trong kịch của Shakespeare cũng la hét: "Có đứa con bạc bẽo thật đau đớn hơn bị rắn độc cắn!" Trước kia nhiều phen tôi mất thì giờ đợi anh ta tới nửa bữa. Chuyện tôi sắp kể là chuyện một người có thiệt, ông Léon Shimkin, vừa có cổ phần lại vừa làm giám đốc một nhà xuất bản lâu đời nhất tại Mỹ: Nhà xuất bản Simon Schuster ở Nữu Ước.

    Tôi diễn thuyết ở tỉnh bà và sáng hôm say, bà đánh xe đưa tiễn tôi tới một ga xe lửa cách đó 80 cây số, để về Nữu Ước. Hồi tinh thần tôi suy loạn, tôi coi một kíp làm đêm có 18 người. Lại hỏi một bác sĩ chuyên muôn trị mắt, ông mới hay cái sự thật đau đớn này: ông sắp đui.

    Cả năm người tranh nhau rước dì về để đền ơn cúc dục! Họ cùng kính mến mẹ, cùng phàn nàn rằng mẹ không bao giờ ở lâu với họ. Khi mất ngủ bạn có lo không? Chắc có. Tôi tập quên đi dĩ vãng và không nghĩ tới tương lai nữa.

    Bức thư không làm xấu danh Đại tướng mà làm ô danh mụ rất nhiều. Nhưng không ai chịu nuôi tôi và em tôi hết. Khi lần đầu thấy khoảng đất mới đã mua được, ông hết sức thất vọng.

    Bà bắt đầu làm ăn với vài đồng bạc vốn và một cái lò. Tôi nhận dạy giúp buổi tối trong một lớp thanh niên, tìm ra được những nỗi vui mới, làm quen được với được với những người bạn mới. Chính tôi đã được mục đích cảnh chết ấy trong trại của tôi ở Missouri.

    Ông tuyên bố rằng nếu ta biết được có làm cách nào để biến đổi ánh sáng mặt trời, nước và than thành chất đường thì ta thay đổi được văn minh của nhân loại. Tôi xin kể ra đây trường hợp đã khiến nhà thương Boston mở lớp học nầy: Lời khuyên của vị bác sĩ này, cho ta thấy rằng, những qui tắc để diệt lo do Dale Carnegie nêu ra từ năm 1948, dù cách nay 60 năm rồi, vẫn còn hữu ích.

    Trong trường hợp của tôi, công việc đóng tàu đã thắng nỗi buồn của tôi. Bà thường ăn mặc giả người nhà quê, mà dò thám cử chỉ của ông cả khi ông đi chơi trong rừng. Từ đó tới nay, tình hình con người có lẽ khá hơn chăng? Ta cùng nhau xét thử coi nào:

    Thích vậy, muốn vậy bạn cứ theo đúng lời khuyên sau đây, cũng lại của bác sĩ Alexis Carrel nữa. Và tôi làm quen với ông Burton S. "Người ta chỉ bày tỏ được một cách hoàn toàn những điều cảm thấu thâm tâm".

    Ông viết: "Con người chúng ta bây giờ so với con người mà chúng ta có thể thành được, khác nhau xa, cũng như người mơ ngủ so với người thức tỉnh vậy. Nhưng sau một chuỗi rủi ro không sao tả được, điều bất ngờ này liền xảy ra: Ông trở về Luân Đôn, hoàn toàn phá sản. Vậy ông ta có may mắn thì sống dược khoảng 14 năm nữa thôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap