Thượng sách để đối phó với ám tiễn bắn lén là ảo thuật bắt tên quay lại đả kích địch thủ. Vừa ra phòng ngoài tôi gặp Tử Kiến. Câu nói này làm sao Lưu Ban không canh cánh trong lòng.
Thật là che giấu lợi hại của mình quy thần không thấy được, một khi bộc lộ lợi hại thì thiên hạ không ai chống lại được. Trong các cuộc thi đấu hoạt động văn hóa như thi đấu cờ, thi đấu bóng bàn, thi đấu cầu lông v. Giang Đông Tôn Quyền dao động giữa chống Tào và hàng Tào.
Các huynh đệ nghe xong bèn ân cần hỏi: “sao đại ca lại không ngủ yên?". là cơ hội tốt cho người tiếp thị. Quan trên khen ông giỏi, xử lí tốt.
Cần phải lưu ý khi giao tiếp với người lạ không nên tranh chấp, không nên bàn luận sở trưởng sở đoản của người mà hai bên đều quen biết, càng không nên xoi mói moi móc đời tư của kẻ thứ ba, cần phải có mức độ. Ông bèn đuổi tả hữu ra ngoài, giả vờ hết sức quan tâm hỏi Thượng Phương Cấm vì sao có sẹo trên mặt. Có một lần một người gặp
Nghe thấy bí mật của người ta thì người ta sẽ đả kích anh nếu người ta có quyền lực. Một đánh: Lý Thiện Trường rất hiểu Chu Nguyên Chương thâm hiểu biết hoàng đế nghi kỵ mình nên liền mấy ngày ông cáo ốm không vào triều. Tục ngữ nói: “mềm sợ cứng, cứng sợ ngang, ngang sợ liều mạng" Lúc này Trần Đông mồ hôi đầm đìa, tay mò túi áo ngực tìm thuốc trợ tim.
" Hôm sau việc buôn bán cửa xếp đã ký kết xong. Trong cuốn Hạc lâm ngọc lộ, Lâm Sự chi trí của La Đại Kinh thời Tống có viết: "Đại phàm khi làm việc lớn hay nhỏ đều phải có trí. Xin hỏi đồng chí từ đây đến chỗ "dừng xe một giờ “còn bao xa?” Người cảnh sát trả lời: "Đại khái còn khá xa đấy" và không biên phạt nữa.
Đột nhiên Trần Lĩnh bỏ đi, Tưởng Giới Thạch trong lòng không vui, tuy không nói ra được nhưng không thể không lộ ra. Người “phủng” người, càng “phủng” càng cao, anh cao tôi cũng cao, đó chẳng phải hai bên đều có lợi hay sao? Phải nói rằng "thế nghiệm có tính chất công phá" này của Gia Cát Lượng đã có tính toán chu đáo trong lòng cũng giống như sau này dùng bài Đồng tước đài phú của Tào Tháo kích nộ Chu Du, đều đạt đến hiệu quả chính diện bất ngờ.
Đoạn thứ tư gọi là giai đoạn kinh tế học, nhờ người giúp "việc mọn". Nếu như không tìm được đàng chuôi hay đối phương không để lộ chuôi thì có thể phát huy sáng kiến, chế tạo ra chuôi ấn vào cho đối phương. Họ đã phạm vào điều húy ky trong dư luận của tầng lớp sĩ đại phu lúc bấy giờ.
Đó là quốc gia đại sự nếu nhà vua chưa quên thì quốc gia còn hy vọng. Câu chuyện Gia Cát Lượng đánh bại các nho sĩ Đông Ngô đáng để cho những nhà đàm phán học tập. Đó là nhờ trong lúc cấp bách ông vẫn giữ được bình tĩnh thong dong tự tại.
Bộ ngoại giao ý nhiều lần phát biểu thanh minh trên báo chí tỏ ý muốn khôi phục quan hệ kinh tế với Nga và chuẩn bị đón tổng phái đoàn kinh tế Nga đến Rôm. Thăm dò tính chân thật của lời nói cố nhiên là quan trọng nhưng nếu kỹ xảo kém khiến cho đối phương tức giận thì được không bù mất. Đột nhiên Trần Lĩnh bỏ đi, Tưởng Giới Thạch trong lòng không vui, tuy không nói ra được nhưng không thể không lộ ra.