Nó chịu lỗ nhưng nhìn bên ngoài, trên giấy tờ trông vẫn rất phát đạt. Nó được Tho- mas Watson Sr. Watson nhận huy chương năm 1937.
Và điều này đã tạo ra nhiều hiệu quả. Đến thăm trường học của IBM ở Endicott, Watson nói với các sinh viên của mình: Tác giả Maney viết rằng: Trong cuộc đời mình, Watson có thể mất tất cả nhưng những gì còn lại sẽ là người vợ thân yêu của ông.
Năm đó, nó có lãi ròng hai triệu đôla trong 12 triệu doanh thu. Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm. Cắt giảm nhân công bắt đầu gây kinh hoàng cho giới lao động.
Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó. Các báo bắt đầu tường thuật những trường hợp chết vì đau tim, người khác thì bắn vào đầu khi tài sản ra đi với cú rơi tự do của thị trường chứng khoán. Tòa nhà của club này bằng gỗ và nằm giữa cách đồng rất thôn quê như cái tên của nó (country).
Năm 2003, trường Haas thuộc Đại học Cali- fornia - Berkeley thành lập Trung tâm trách nhiệm doanh nghiệp. Logo CTRCo đã trở thành cái chậu bé nhỏ hoặc là một cái lồng chật chội và loằng ngoằng. Vấn đề là cái máy tính phải như thế nào mới bán đứt đoạn được và IBM không cần đến nguồn thu sản phẩm phụ.
Dường như có tiếng vọng của Watson ngày xưa: Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy bàn nhiều về công việc của khách hàng. Tại sao Gerstner lại chi mạnh tay như vậy? Hãy Câu chuyện cay đắng và vinh quang của nhà công nghiệp Thomas Watson không chỉ hấp dẫn mọi người đam mê kinh doanh về khía cạnh kinh doanh của nó.
1914, những chiếc ghế bằng gỗ trong khán phòng khách sạn New York đã đủ 30 người ngồi. Trong đó sai là điều sẽ được ghi nhớ lại, thành công sẽ được ứngdụng tiếp theo. đã suýt bị thất bại khi những lỗi phần mềm đã buộc phải giao hàng trễ hơn.
Đây là lúc có hai sự kiện quan trọng diễn ra trong đời ông. Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống. Đó là ba chữ cái cao, ốm và liền mạch gần giống như ngày nay nhưng không có các đường sọc ngang.
Watson lo lắng vì không biết gia sản cả đời có thể nào chuyển vào tay một người mải chơi và chán ngán IBM như Tom? Tình hình thật nguy hiểm khi Tom xác nhận với con gái vào cuối đời rằng ông đã rất sợ hãi nhận lĩnh IBM. Tìm cách (tạo ra những cỗ máy) giúp khách hàng kiếm lời là sứ mệnh của công ty IBM chứ không phải tìm mọi cách để lấy tiền từ túi của khách hàng. Và cho đến nay, IBM vẫn là kỷ lục gia thế giới về số lượng bằng sáng chế.
Trong suốt cuộc đời kinh doanh của mình ông chưa bao giờ tìm cách để lấy tiền trong túi khách hàng mà chỉ chú trọng phục vụ khách hàng một nhóm con người đặc biệt quan Gia tăng nhân viên, gia tăng phương pháp, Tho- mas Watson khẳng định, ông là người đưa ra môi trường làm việc cân bằng hơn là một nơi chỉ biết làm việc. Có phải Gerstner chống lại Watson? Không, ngày xưa Watson làm vậy là vì CTR còn rất nhỏ, nó cần được cấy vào đó một thứ gen hoài bão.