Hoàn toàn ở thế chủ động và không thể né tránh được. Ông hầu như không biết nói gì ngoài những câu khôi hài, và sự hài hước ấy đến tự nhiên như chính cuộc sống của George. Những người mà tôi luôn thích được trò chuyện.
Chẳng có gì ngạc nhiên khi điều ngược lại cũng nhiều phần đúng. Tại sao thế? Có ai đó vừa bước chân vô ngành cảnh sát, ồ, dĩ nhiên là tôi sẽ hỏi tại sao ngay… Cho dù ở bất cứ tình huống nào đi nữa, phái nữ cũng không được phép đi trước phái nam.
Và tôi hỏi vị khách của chúng ta câu hỏi đầu tiên: Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn. Nếu như cảm thấy rằng người khác muốn nghe những ký ức, một kỷ niệm hay một câu nói trước đây của người quá cố, thì hãy kể lại.
Bạn có muốn giống như ông sếp đó? Ồ, chớ nên làm rạn vỡ mối quan hệ với những người cùng làm việc, nhất là trong những trường hợp họ không có lỗi. Nhưng trong chương trình của tôi, điều này làm cho Stevenson trở nên rất tuyệt vời. Lúc nào cậu ta cũng hỏi chuyện này chuyện nọ rồi lắng tai nghe những kinh nghiệm quý báu.
Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ. Ban nãy tôi đã quá căng thẳng, mà không hiểu sao cái miệng của tôi khô như bông vậy… Cho nên… Cho nên ông giám đốc vừa mới đá sập cánh cửa cái rầm và quát rằng: Đây là nghề phát thanh. Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo.
Một ngày nọ, chúng tôi cùng dùng bữa trưa ở một nhà hàng Duke Zeibert (Washington). Và phải luôn tự tin bình tĩnh nữa. Những điều ấy bạn hoàn toàn có thể không mắc phải khi chỉ nói theo lối thông thường, bình dị.
Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra. John trả lời: Anh thấy đấy, có một tỉ người sống ở Trung Quốc, và sáng mai khi thức dậy đâu có người nào trong họ biết rằng tôi đã hụt cú chặn bóng đó! Ở đó, người ta sẽ hỏi rằng tại sao thầy lại tin lời của những đứa nhóc mười ba tuổi về một việc hệ trọng như thế.
Nếu bạn là một cô gái, bạn vẫn có thể tha hồ trò chuyện với các anh bạn ở một bữa tiệc thân mật. Và tôi hỏi vị khách của chúng ta câu hỏi đầu tiên: Thị trưởng thành phố New York Mario Cuomo là một người giao tế giỏi.
Như câu chuyện về buổi tường thuật trực tiếp trận cầu giữa hai đội bóng Dolphins và Bills là một thí dụ. Nhiệm vụ của tôi là chờ đến 9:30, tôi sẽ gạt cần điều khiển tắt sóng đài ABC, rồi nói vào micro: Đây là đài phát thanh WKAT-Miami, Miami Beach. Dù bạn có tài nói năng tuyệt vời đến như thế đi chăng nữa, có những lúc tốt hơn hết là bạn nên im lặng.
Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy. Một nhân vật nữa có phong cách hài rất khác thường. Nhưng thật không nên chút nào nếu quá nhún nhường, quá hạ mình, hay cứ nịnh hót sếp.