Phải có ít nhất hai người thì một lời nói dối mới có hiệu lực – một người nói dối và một người tin lời nói dối đó. Người bán hàng dẫn bạn tới chỗ chiếc áo và nói thêm: “Có thể với chị nó hơi đắt tiền, chúng tôi có những chiếc áo rẻ hơn ở đằng kia. Ngay cả chi tiết phóng đại nhỏ nhất cũng sẽ khiến anh mất cơ hội tuyển dụng đấy.
Vì thế nếu cậu chứng tỏ rằng cậu có thể làm vậy, bà mẹ biết cậu đang nói dối. Cách này cũng được sử dụng với một câu nói mấu chốt rất kỳ diệu, và nếu người đó cắn câu, đó chính là kẻ có tội. ” Nếu người bạn chấp nhận câu chuyện ở đó – không chỉnh lại nhận định sai của bạn – thì bạn biết rằng cô ấy hoặc đã nói dối về người đồng nghiệp hoặc sẽ nói dối trong tình huống này.
Người đó chỉ muốn thuyết phục bạn rằng mình đang nói thật. Những mệnh lệnh kèm theo chỉ là những mệnh lệnh được gắn vào một câu nói. Tương tự, người nào tin vào lời nói của mình thường cử động đầu ở những âm tiết quan trọng để nhấn mạnh quan điểm.
Hầu hết những manh mối khác sẽ vẫn nguyên vẹn để bạn khai thác. Bạn muốn tạo ra một môi trường trong đó lý do duy nhất khiến người đó có tâm lý như vậy là họ đã làm điều gì đó sai trái. ” Bạn có thấy câu này dễ chịu không? Nó dễ khai thác sự thật hơn vì không ai cảm thấy phải đề phòng cả.
Sau khi có được sự hỗ trợ của một người bạn hoặc đồng nghiệp, bạn nhờ người này đưa ra lời kết tội thay mình. “Tôi biết rằng cậu chỉ mới dính vào vì cậu rất ghê tởm những gì người khác làm. Câu hỏi mẫu: “Tôi hiểu tại sao anh lại làm thế.
Do đó, nó sẵn lòng chấp nhận những lời nói tiếp theo. Thông thường cô bạn nào đó của bạn có thể có chồng hoặc người yêu tối nào cũng đi làm về rất muộn. Washington không biết nói dối.
Cách chất vấn này thật sự tác động tới tâm lý của đối tượng. Nhiều người tin rằng khi bị buộc tội sai, chúng ta thường có thái độ tự vệ. Giảm hoặc tăng âm lượng giọng nói của mình một chút trong khi nói ra mệnh lệnh.
Một xã hội lý tưởng sẽ không cần những lời nói dối và cả cuốn sách này nữa. Phần ghi âm tiếng cười cho các chương trình hài trên truyền hình cũng dựa theo nguyên tắc này. Nếu người đó nói dối một điều, mọi thứ người đó nói đều đáng ngờ.
Một người bạn của tôi có cô thư ký cứ liên tục thu dọn văn phòng của anh ấy. Bạn chào và người kia sẽ chào lại. Nghi ngờ: Bạn cho rằng một sinh viên đã gian lận trong bài thi.
Sự di chuyển như vậy làm cho người đó cảm thấy đang bị kéo lại gần. Khi anh nhận ra đây là một quyết định đúng, anh sẽ nói cho tôi biết sự thật. Anh sẽ giúp chính mình thoát khỏi đau khổ và anh có thể (tiếp tục cuộc sống của mình khi chuyện này đã kết thúc).