Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ.
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Thỉnh thoảng, anh đưa cả gia đình đi ăn tối và dạo phố đến khuya mới về.
- Đây là những thắc mắc của tôi. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng.
Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.
Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. James cảm thấy rất vui. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng.
Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện. Cậu hãy nhìn lên đây.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.
Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó.