Sau đó là âm thanh có vừa đủ nghe hay chưa… Giữ micro cách miệng một khoảng nhất định và nói một cách tự nhiên thoải mái. Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ. Nhưng trong chương trình của tôi, điều này làm cho Stevenson trở nên rất tuyệt vời.
Tôi xem hai vòng đua đầu mà nhấp nha nhấp nhổm, bụng bảo dạ: Có ba điều chắc chắn trong đời: Chết, đóng thuế, và con Apple Tree phải chiến thắng trong vòng đua thứ ba hôm nay. Không nên dò hỏi quá cặn kẽ, chất vấn người ta đến đường cùng như thể họ đang phải trải qua một kỳ thi vấn đáp vậy. Đôi mắt trố lên đầy háo hức, đôi tai chăm chú lắng nghe mọi âm thanh phát ra từ đài.
Không có âm nhạc, không có giọng nói của phát thanh viên, không có những tiếng bit, chỉ có nó được quyền truyền qua làn sóng. Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy. Máy quay thì đang chạy tới.
Anh chàng Larry trong tấm gương kia cũng hoạt bát và đẹp trai…y như tôi vậy, bởi thế chúng tôi trò chuyện rất ăn ý và thoải mái. Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30. Xã hội ngày càng thay đổi, có những giá trị hay đánh giá đã lỗi thời.
Tôi tự thuyết trình một mình. Tôi luôn nhìn người đối diện đang trò chuyện một cách thật tự nhiên để thể hiện sự quan tâm đến họ. Hãy chia sẻ với họ những suy tư của bạn về mọi thứ và đón nhận lấy những lời khuyên của họ.
Cô ấy cần phân tích, nhận xét, phản hồi lại ý kiến của họ một cách sâu sắc và khoa học. Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra. Đầu tiên, rất đơn giản, hãy chú ý những từ ngữ phát ra từ cửa miệng.
Quayle dí dỏm ví von rằng đối với một cô nữ sinh thì việc phá thai dĩ nhiên là nghiêm trọng hơn nhiều so với việc nghỉ học không phép. Vậy tại sao chúng ta lại để phát ra những từ này? Chúng giống như cây nạng mà bạn phải dựa vào vì sợ mình đi khập khiễng. Vị khách mời có óc khôi hài này đã lôi cuốn được tất cả mọi người.
Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè. Ở cơ quan, bạn thường nói chuyện với họ về những vấn đề gì? Có thể đánh giá họ làm việc như thế nào, hay là họ nên làm cái này, cái kia ra sao… Dĩ nhiên bất cứ người lãnh đạo nào cũng muốn cấp dưới của mình làm việc có hiệu quả. Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều.
Mỗi khi Williams có mặt là phòng xử án sôi động và nóng hẳn lên. Họ hiểu được cảm xúc của ta như thế nào, quan tâm đến suy nghĩ của ta. Bạn biết chuyện gì xảy ra không? Marshall gọi tôi lên văn phòng bảo rằng tôi có thể thử việc, bắt đầu từ sáng thứ hai tới.
Rồi những câu hỏi đại loại như là: Tại sao bạn lại chọn công ty này mà không phải là những công ty khác? Hay tại sao bạn lại thích làm nghề này?. Sau đó, tạ ơn trời, phần còn lại của chương trình diễn ra êm xuôi trót lọt. Nếu cẩn thận hơn thì mọi việc đã chặn đứng ngay từ đầu.