Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy. Mỗi người đều có ý kiến riêng của họ. Tôi nghĩ rằng các bạn cũng cảm thấy như vậy.
Ai mà không thích nghĩ rằng nền kinh tế quốc gia vững như bàn thạch, nhưng xem chừng cái bàn thạch ấy giờ đây cũng đang lung lay. Bên cạnh đó, còn có những luật lệ hà khắc bất thành văn nhưng lan rộng trong xã hội. Sau đó khóa chặt của lại và bắt đầu nói, nói và nói.
Ban kiểm tra là ai? Là một hoặc vài người bạn của bạn đang ngồi chung với đám đông bên dưới. Đừng đánh mất vẻ đẹp của bạn bởi những sơ ý không đáng có này. Nhưng hãy thận trọng, nếu ngôn ngữ cơ thể xuất phát từ sự giả tạo hay sao chép gượng gạo thì nó sẽ không có tác dụng.
Ngay từ hồi còn ngồi trên ghế nhà trường, Herb đã chứng minh được tài đàm phán thiên phú của mình. Tôi đã thường xuyên cộng tác với Bob lẫn cô con gái tài giỏi của ông là Stacey Woolf. Vấn đề mấu chốt kế tiếp là, như tôi đã đề cập, bạn phải chăm chú lắng nghe.
Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng. Tuy không điều khiển được nó nhưng chúng tôi đã bình tĩnh chiến đấu với nó. Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi.
Nhờ vậy mà phong cách hài hước của Bob rất đa dạng và phong phú. Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất. Tôi ngồi ở bàn đầu tiên, mặc bộ áo dạ hội lần đầu tiên trong đời, nhìn những sĩ quan cảnh sát trong bộ quân phục với những chiếc huy chương sáng chói.
Sau cùng ngài nghị sĩ quyết định hỏi ý kiến Mickey Mantle, ngôi sao bóng chày hiện đang ngồi kế Stengel: Thế còn anh, anh Mickey? Anh có nghĩ rằng luật chống độc quyền có thể áp dụng cho môn bóng chày được hay không? Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ. Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú!
Nên nói những gì? Hãy kể về những kỷ niệm, những ký ức còn đọng lại về người quá cố. Bởi một lý do là Truman rất giỏi nói về chính trị. Don tới bàn của Sinatra để nhờ một việc.
Tôi đã được nghe kể một câu chuyện thú vị ở Washington về tổng thống Calvin Coolidge. Tôi không dè dặt đâu và nếu chịu tiếp chuyện với tôi, bạn sẽ thấy tôi cởi mở lắm đấy. Bởi ngày nay, chìa khóa thành công trong cuộc nói chuyện là sự thích hợp (relevance).
Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!). Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob. Nhất là, mọi người sẽ nghĩ gì khi một tiến sĩ học cao hiểu rộng ở một trường trung học lại sơ ý như thế?