Tôi luôn nhìn người đối diện đang trò chuyện một cách thật tự nhiên để thể hiện sự quan tâm đến họ. Stengel trả lời tỉnh rụi: Ồ, có đấy thưa ngài. Dù bạn có tài nói năng tuyệt vời đến như thế đi chăng nữa, có những lúc tốt hơn hết là bạn nên im lặng.
Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim. Nhưng nó quan trọng đối với ta và ảnh hưởng trực tiếp đến những người ngồi nghe ta nói. Nên khôn khéo linh động chọn đề tài thích hợp nhất.
Cho dù không hoàn hảo đi nữa thì nó cũng chính là ngôn ngữ của tôi. Thật là khó khăn và rắc rối. Khi một đề tài được khuyến khích cho tất cả mọi người cùng thảo luận thì đã đến lúc cần thiết để bạn nói.
Tôi lấy ví dụ cụ thể là ngày nay phụ nữ ngày càng có vai trò cao hơn trong xã hội. Những giá trị từ quá khứ không phải là sai, đơn giản là nó không còn phù hợp nữa ở thời kỳ mới, thế thôi. Nếu muốn học hỏi những điều hay từ người khác thì hãy tham khảo và ứng dụng một phần nhỏ nào đó thôi.
Còn ông thì sẽ nói với họ rằng ông chống lại nó. T-t-ôi biết tôi n-n-ói rất r-ất khó kh-ó-ó nghe, nhưng tôi v-ẫn r-r-ất vui khi được nói ch-ch-uyện với bạn. Cái liếc mắt hay đưa tay ra dấu kín đáo của họ sẽ giúp bạn hiểu được mình đang ở tình thế nào.
Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta. Và Frank đã làm như vậy thật. Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè.
Tôi trả lời rằng tôi vẫn cứ thành thật mà thôi. Tôi tự thuyết trình một mình. Sao tôi lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy? Có lẽ vì đó là thói quen nghề nghiệp, lúc bắt đầu câu chuyện, tôi hay hỏi khách mời của mình những câu như thế.
Và nếu không vừa ý việc gì thì hãy nói ngay, chớ thiên vị bất kỳ ai, đó là một đức tính cần phải có nếu muốn tất cả mọi người đều nể trọng bạn. Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh. Khi thấy dáng vẻ của ông, bạn không thể nghĩ đây là ông bầu của một đội bóng vừa thảm bại.
Bất cứ lúc nào không mở lời được hãy nhớ đến nhà triệu phú trẻ. Nếu được nghe các chuyên gia khoa học kỹ thuật nói về những bước phát triển vượt bậc của nhân loại, bạn sẽ không khỏi giật mình. Dù thế kỷ 21 có mang lại cho chúng ta những thành quả khoa học kỹ thuật hiện đại như thế nào, thì những từ đầu tiên trong cuốn sách này vẫn là sự thật: Chúng ta cần phải nói.
Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười. • Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng.