Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Cậu hãy nhìn lên đây.
Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.
Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. - Cậu hãy ngồi xuống đi.
Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn.
Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.
Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Và mọi việc tệ đến mức tất cả những gì anh muốn chỉ là nhanh chóng hoàn tất một ngày làm việc để có thể về nhà và lăn ra ngủ.
Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi. Cậu hãy nhìn lên đây.
Cứ thế, nó sẽ tạo nên một vòng tròn khép kín và tiến triển vô cùng hiệu quả, giúp mang lại cho mọi người niềm vui và động lực trong công việc. Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định".
Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu.