Vậy khi bị đá, bạn nên nhớ rằng người xử với bạn cách đó, thường chỉ tỏ ra quan trọng, có nghĩa là bạn đã làm sự gì đáng được chú ý và ghen tị. Đừng quay lại ngó về phía sau. Một bữa kia, tôi có dịp phỏng vấn tướng Smealay Butler, "ông già quạu", một nhân vật huênh hoang nhưng đặc biệt nhất của thuỷ quân lục chiến Hoa Kỳ.
Trong sáu năm vừa rồi, khi viết cuốn này, tôi đã sưu tập hàng trăm thí dụ và trường hợp cụ thể về sự diệt lo bằng kinh kệ. Tưởng Giới Thạch và Đại tướng Montgomery cũng vậy. Thấy vậy, các bác sĩ đoán chắc anh ta không thể sống lâu.
Bởi vậy tôi rất cảm phục cử chỉ của ông, nhất là khi ông nói không cần một thư tín viên thông tiếng ngoại ngữ. Bác sĩ William nói trong một tờ thông điệp đọc trước hội nha y của Mỹ: "Những cảm xúc khó chịu như khi ta lo lắng, sợ sệt, bàn cãi luôn luôn, rất dễ làm cho chất vôi trong cơ thể phân phát không đều và ta sinh ra sâu răng". Có thể như thế kia, có thể như thế nọ.
000 người có nhiều người chết từ 50 đến 55 tuổi thì trong số 163. Người này thụt két lấy tiền đầu cơ. Tôi lấy làm tự đắc có chiếc nón mà ông Loftin đã mua cho.
Tôi mới thấy có mỗi cuốn đó là vừa vui, dễ đọc mà lại vừa chỉ một phương thuốc công hiệu. Bà sống ở châu thành Maywood, một châu thành 30. Và khi thấy không thể trách móc hay doạ dẫm, đay nghiến để họ thường lại thăm mình thì bà "lên cơn" đau tim.
Như vậy còn hiệu nghiệm gấp ngàn lần uống ly rượu khai vị, vừa lại rẻ tiền hơn. Nếu bạn gặp cơn túng quẫn, phải đi vay, những sổ bảo hiểm, quốc trái và sổ tiết kiệm đều là tiền ở trong túi bạn hết. Còn những bạn khác thì chết ở đấy sau mười ngày tra tấn.
000 Mỹ kim nữa để cải tạo một bộ phận thì máy của chúng tôi sẽ hoàn toàn. Ông khổ công tra cứu đến nỗi chẳng thấy mấy lúc ông đã có thể diễn thuyệt và thảo luận về những vấn đề đó, dù không lúc nào ông rời chiếc ghế có bánh xe. Tôi hỏi bà Kettering trong mấy năm ấy bà có lo buồn không.
Sau hai đêm suy nghĩ như vậy, tôi bình tĩnh lại và ngủ được, cả trong lúc bom địch dội như mưa nữa!". Rồi ông đưa những sự kiện ra. Và Benjamin Franklin tóm tắt ý ấy trong lời nói giản dị này: "Anh thương người tức là anh rất thương anh vậy".
Đến nay bà vui vẻ, hăng hái, duyên dáng và mất những sự bực dọc xưa. Nỗi tỉnh lớn đều có một chi nhánh và đã không tiếc tiền quảng cáo. Ông theo lớp giảng của tôi.
Ta thấy ít nguyên nhân nào phá hoại nhan sắc một người đàn bà mau chóng bằng ưu tư. Chương trình của ông là viết mỗi ngày năm trang. Họ đầu đọc đời họ chỉ vì cái giá tiền một tấm thảm.