Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Tôi đánh giá sự cuốn hút và thú vị của một người khách theo bốn tiêu chuẩn. Xã hội ngày càng thay đổi, có những giá trị hay đánh giá đã lỗi thời.
Hãy xem như đây là dịp để chia sẻ suy nghĩ cảm xúc của mình với mọi người. Tôi quả thật không biết nhiều về nó. Làm MC trong dịp lễ ngoài trời kỷ niệm ngày Quốc Khánh 4/7 ở Miami là một sự kiện đáng nhớ khác.
Có thể vì họ không muốn vội vàng bị trói buộc với một điều gì đó. Bà cụ đã 80 tuổi, cha bà từng chiến đấu trong cuộc nội chiến Nam-Bắc. Mà thật lòng chúng tôi cũng không đứa nào dám nói với mọi người rằng đây chỉ là một trò đùa.
Chúng diễn ra ở những nơi đắt đỏ và người ta ào ào tới đó. Nếu được mời phát biểu, trước khi nói phải biết chắc rằng bạn có những điều gì cụ thể để nói hay không. Ngay từ hồi còn ngồi trên ghế nhà trường, Herb đã chứng minh được tài đàm phán thiên phú của mình.
Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang. Vào thập niên 1950, chúng ta phải biết một ít về cái gọi là Chiến tranh lạnh. Nếu nói một cách khéo léo như thế, mọi việc rồi sẽ ổn cả.
Vào một buổi tối nọ, tôi ngồi kế bên Frank trong một bữa tiệc tại California. Hoặc những điều mang tính rất riêng tư và tế nhị. Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp.
Bạn thấy đấy, rèn luyện là cách duy nhất để có được năng lực thực sự, cho dù bạn có năng khiếu bẩm sinh hay không. Sam Levenson rất thành công nhờ biết chú trọng điều này. Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn.
Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều. Đôi khi có những việc ngoài ý muốn, chẳng hạn một người nào đó vừa trải qua một ngày làm việc thất bại, hay có chuyện riêng tư chán nản…Lúc ấy nên tế nhị và đừng đề cập đến chuyện không vui của cá nhân họ, hãy nói về những đề tài thoải mái và hào hứng hơn. Một là, giúp bài nói trở nên thuyết phục hơn.
Như vẫn thường khuyên các bạn rằng những gì mà ta mập mờ thì ta không nên nói, bởi vậy, tôi không nói cái gì liên quan đến thương thuyền cả. Lúc ấy chưa có điện, chưa có radio hay truyền hình mà chỉ có những cơn dịch bệnh hoành hành không thuốc chữa. Sonya Friedman, ông chủ chương trình Sonya Live của CNN phát vào mỗi kỳ nghỉ cuối tuần là một ví dụ điển hình.
Có thể quý bà ấy đã thua trong cuộc đánh cược, nhưng có một điều chắc chắn là: Bất cứ lúc nào tổng thống Coolidge mở miệng nói ra một điều gì đó là ngay lập tức tập trung sự chú ý của tất cả mọi người! Thậm chí khi được gọi là một Cái đầu biết nói, tôi vẫn nghĩ rằng tôi đã thành công trước hết là nhờ biết lắng nghe. Mùa hè năm nay còn oi bức hơn năm ngoái.