King chỉ huy hải quân Huê Kỳ nói: "Tôi đã đưa những khí giới tốt nhất cho những quân tài cán nhất và đã giao phó sứ mạng cho họ trong lúc tiện nghi nhất. Có lần Bernard Shaw nói: "Dạy người ta thì người ta không bao giờ đọc hết". Sự thiệt thì suy nhược ít khi do một nguyên nhân hoàn toàn thể chất".
Tôi vẫn không tin rằng xã hội này lại có thể xảy ra chuyện y như trên màn ảnh đó được. Một vai trong kịch, đại tá Andy nói: "Những kẻ may mắn là những kẻ có một việc làm hợp lý". Tuy nhiên chiếc tàu hộ tống không hay chi hết, vẫn tiến tới.
Những kẻ bực tức càu nhàu: "Tôi thức suốt đêm hôm qua!" có thể là những người đã ngủ nhiều mà không ngờ. Ông Seifred giữ chìa khoá để mở cừa vườn, cho nên ông phải đợi tôi một giờ đồng hồ ở trong rừng vừa hầm vừa nhiều muỗi. Thiệt tình tôi muốn làm anh thợ giặt ở Alabana ôm cây đờn "banjo" mà khảy tưng tưng còn hơn làm chủ một công ty xe lửa hoặc một công ty thuốc hút để tới 45 tuổi, sức khỏe bị huỷ hoại đến nỗi tiều tuỵ thân hình.
Không thể đồng thời thấy hăng hái nhiệt liệt về một công việc nào đó và thấy chán nản thất vọng vì một nỗi lo buồn khác. Ông ta tên là Jack Chertock và là một trong những người nổi danh nhất trong kỹ nghệ chiếu bóng Hoa Kỳ. Nhưng khi xưa, nếu anh không biết làm cho công việc buồn tẻ thành ra hứng thú, có lẽ bây giờ anh vẫn còn là chú thợ máy quèn.
Chỉ có cái nhan sắc giúp ta được việc. Tôi sẽ đọc loại sách cần phải gắng sức suy nghĩ và chú ý mới hiểu được. Một người đàn bà còn trẻ, tóc bù xù, mặt lem luốc, cặp mắt láo liêng, miệng cười toe toét, vừa đi vừa vòng hai tay ra phía trước, xoay đi xoay lại như người lái xe hơi, thỉnh thoảng ngừng chân, tay như cầm vật gì nhỏ, đưa lên đưa xuống.
Vậy phải nghỉ ngơi, dưỡng sức để làm những bổn phận quan trọng hơn". Tại sao lại cần thiết thế? Ông Harry Emerson Fosdisk nói trong cuốn Năng lực tranh đấu: "Mỗi thanh niên khi lựa nghề, đem cả đời mình ra mà tố một ván phé".
Nếu bà ta hỏi câu gì thì ông rút cổ, đáp: "Người Mỹ. Nghĩ tới sự phải về giam mình trong một căn phòng lạnh lẽo và trống trải, tôi không chịu nổi. Tôi đem hết thời giờ, nghị lực và hăng hái để làm nghề mới của tôi".
Tôi rất tiếc không nhận được cái may theo học ông Brandwine tại Đại học đường George Washington ở Nữu Ước. Người này kể lại với tôi rằng đô đốc nổi tam bành lên, giậm chân chửi thề, bảo tôi là quân ăm trộm, quân phản nghịch, rằng tôi đã cả gan khiêu khích quân đội Thiên Hoàng! Tôi hiểu như vậy nghĩa là gì rồi. Trong bốn gia đình, chỉ có tôi là đàn ông.
Bạn đã kinh nghiệm như vậy rồi chứ? Tôi cũng vậy. Nhìn vào kính tiềm vọng, tôi thấy một chiếc tàu hộ tống, một chiếc tàu dầu và một chiếc tàu thả mìn. Nuốt một cục lớn nha phiến rồi có thể nằm dài trên tuyết hưởng cái thú "đi mây" và lên mây luôn.
Hiện nay 72 triệu người Mỹ theo tôn giáo, thiệt còn nhiều hơn thời nào nữa. Trong ba tuần vợ nằm nhà thương thì y có chín cái răng sâu. Từ ngày ấy, mỗi lần gặp một vấn đề tôi lo lắng thì tôi lập tức áp dụng định thức của ông già H.