Tôi phải làm gì? Một danh sách dày đặc câu hỏi đành xếp xó. Tôi kéo cái micro sát vào miệng và nói những tiếng đầu tiên trong nghề phát thanh của mình: Một lần nọ Jim tâm sự với tôi rằng anh rất bực mình khi một số người gặp ai cũng hỏi Khỏe không? cho có lệ rồi chẳng thèm chú ý nghe câu trả lời.
Chúng ta đều là những con người. Và thế là chàng ca sĩ đã trò chuyện hết sức cởi mở như chính con người thật của mình. Ngày nay thì ta cần biết Tom Cruise là ai và Eminem là ai.
Bạn chỉ có thể tự tin ở chính mình và tạo được lòng tin nơi người khác khi bạn chân thật. Chúng ta vừa mới nghe ông Frank Sullivan nói về chủ trương chống phạm pháp, và theo học thuyết công bằng, hôm nay tôi đứng đây để nói thay cho sự phạm pháp. Và cuộc họp sẽ trở nên thú vị hơn nếu bạn luôn sẵn sàng đặt ra những câu hỏi tạo sự tranh luận sôi nổi cho mọi người.
Nếu tôi có một hệ thống truyền thanh, hẳn tôi sẽ mời Nixon cộng tác. Tôi không phải là một chuyên gia về hoa, cũng không phải kiến trúc sư thiết kế, nhưng tôi có thể thuật lại cho các bạn nghe vài điều về cách bố trí gian phòng quay hình của chương trình Larry King Live trên đài CNN của tôi. Phong cách này hẳn là đối lập với Edward và Percy nhưng vẫn giúp Williams gặt hái thành công như hai đồng nghiệp.
Đừng mãi nói về những việc đâu đâu rồi phải vội vàng đi vào vấn đề chính trong những phút hiếm hoi còn lại. Quả là thành công ngoài sự mong đợi. Bạn biết không, Arthur Godfrey đã khuyên tôi chỉ duy nhất mấy chữ: Tự nhiên mà nói!.
Bởi thế các chương trình của Regis và Kathie Lee rất sinh động và đầy cảm xúc. Lên sân khấu đi nào! Anh muốn nói gì, muốn làm gì cũng được. Rồi vặn volume xuống, lấy hơi chuẩn bị nói… Nhưng cha mẹ ơi, cái miệng của tôi bỗng khô khốc như một miếng bông gòn! Và không một từ nào thoát ra cả.
Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước gì được nằm thẳng cẳng xuống một cái giường và ngủ. Chỉ làm những gì bạn thấy thật sự thoải mái. Đừng bao giờ tỏ vẻ cuống quít sợ sệt hay phẫn uất bực bội.
Chớ nên nhảy ngang xương vào cuộc đối thoại của người khác chỉ vì muốn gây sự chú ý. Đừng biến bạn trở thành bản sao của họ. Khán giả thấy tôi đột nhiên biến mất.
Cuộc phỏng vấn này đối với tôi cứ như là có một không hai vậy! Nếu có dịp xem tôi nói trên đài CNN, bạn hãy nhận xét giúp tôi về phong cách của Larry King nhé. Điều này chứng tỏ cách ăn nói góp phần quan trọng đến sự thành công hay thất bại trong nghề nghiệp của bạn.
Cố lên nào Larry! Và tôi chợt nghĩ ra một ý. Khi nói chuyện với ông chủ, ta thường giữ thái độ trịnh trọng và cung kính. Sau đó ông bị viêm phổi nặng và một tháng sau thì qua đời.