Người bị thất bại lần nầy chính là người có uy tín lớn nhất trong cộng đồng Hindu của ông. Cuộc sống rất cơ cực. “Vẻ đẹp thể hình giống như một chai Coca, nó bị hư theo thời gian.
Chưa bao giờ trong lịch sử khoa học lại có nhiều lời chỉ trích khiêu khích như đối với các thuyết “phi chính thống” mà Darwin đã đưa ra trong tác phẩm nổi tiếng của ông, “Nguồn gốc các loài”. Nếu bạn không thể là đường quốc lộ, hãy là một con đường mòn nhỏ Điều này không chỉ xảy ra ở nước bạn mà ở trên khắp thế giới !
Khi bà trở về nhà, nhà hàng đã bị đóng cửa. Và như Einstein đã nói: “Bên dưới rắc rối là chìa khóa mở ra thời cơ thuận lợi nhất”. Nhưng rõ rang nó đã ở đó.
Vậy liệu ta có thể nói gì về những việc mà ta đã trải qua? Đó là những giây phút “cao quý”, “tuyệt vời”, “kỳ thú”, “gian khổ” hay “khó khăn”? Ông quan sát những nhà hùng biện giàu kinh nghiệm hơn cho đến khi ông có một cơ hội để lên bục diễn thuyết một lần nữa. 1/ nhóm người ở độ tuổi giữa 60 và 70 có đến 35% thành tựu vĩ đại nhất thế giới;
Lúc đầu, bà phải nợ nhân viên của mình tiền lương hàng tháng nhưng thay vào đó, bà nấu ăn cho họ mỗi ngày. Tất cả những gì tôi biết là tôi đã bị một đứa con gái đánh bại một cách thảm hại trước toàn trường! Sự thất bại nhục nhã này đã làm tôi choáng váng. Cha tôi sẽ giết tôi mất! Tuy nhiên, cũng còn một điều an ủi là lớp học được bố trí ban ngày.
Bạn chỉ trở nên vững vàng hơn nếu bạn biết học hỏi từ những khó khăn ,như những phát biểu sau :"Từ những thất bại chứng ta học được nhiều điều hơn từ thành công . ” Sao Chúa lại có thể để một người lính dũng cảm như thế chết đi? Vì thế, vị tướng đã tìm các y sĩ giỏi nhất để chữa khỏi bệnh anh ta. Theo tôi, biết được tại sao ta thất bại quan trọng hơn so với việc thành công mà không biết tại sao.
Ta cần có cả nắng và mưa để tạo nên cầu vồng và như một câu tục ngữ đã nói: “Ở đoạn cuối cầu vồng là hũ vàng của bạn. Những con diều hâu trừng trừng nhìn họ. Chúng tôi luôn phải ăn những mẩu xương và thịt heo thừa mà cha tôi bán không hết trong ngày.
Các vụ xô xát và giết chóc gần đây ở Đông Timor đã gợi lại tất cả các hồi ức này trong tôi lúc tôi hiệu đính quyển sách cho lần xuất bản này. Một đặc điểm mà ai trong số này cũng có, dù làm gì đi nữa. Suốt buổi lễ trao giải thưởng kinh doanh vào năm 1993, ông Lý Quang Diệu, nguyên Thủ tướng Singapore, đã dẫn lời của nhiều doanh nhân rằng người Singapore ít khi cố gắng và luôn có thái độ “Kia-Su” (khiếp sợ), tạm dịch là “sợ thua”, “sợ tổn thất”, “sợ thất bại”.
Lúc đầu khi ông xây dựng trung tâm buôn bán Shoemart North Edsa ở thành phố Quezon, nhiều người cho rằng đó là một sai lầm lớn. Thế nhưng đau đớn là một phần cần thiết của sự phát triển. Những người đi lên từ sự khó khăn vất vả luôn cố gắng hết sức mình để làm cho mọi việc trở nên dễ dàng hơn đối với con cái họ và như vậy, họ đã vô tình phủ nhận phương pháp đấu tranh và tự khẳng định đã phát huy tác dụng tích cực trong cuộc đời của họ” _ CHARLES KETTERING
LÀ một người vợ và một người mẹ Nhật mẫu mực. Ông mang theo một quyển từ điển bỏ túi và liên tục tra cứu các từ mới. Chỉ có những ai đó, dù trong những hoàn cảnh tồi tệ, vẫn có những SUY NGHĨ MỚI GY NHIỀU CẢM HỨNG mới chịu trách nhiệm về những suy nghĩ của họ! Điều này thoạt đầu nghe có vẻ đơn giản nhưng không hiểu sao có rất nhiều người không hiểu được điều này để ứng dụng nó.