Theo Ernest Psichari chỉ có một nguyên nhân làm cho vô tín ngưỡng là vô luân lý. Bây giờ từng giây phút thưởng thức thú vị của tình yêu bằng cách tưởng tượng hình ảnh người đẹp. Đọc Kiều của Nguyễn Du, ta thương Từ Hải ở chỗ từ tốt bụng, quá tin cậy Kiều nên:
Ngay trong cụm hường tâm giao có lem lỏi những gai nhọn. Nhiều thanh niên chịu ảnh hưởng của óc đánh giá con người bằng bằng cấp, nên lấy thi đậu làm lẽ sống. Điều chỉnh ngay tình tâm giao ích kỷ.
Đến khi hay được miệng hùm nọc rắn thì thân liễu còn gì. Muốn trong sạch nếu không ở trong hôn nhân thì phải có lý tưởng tu đức và lánh các dịp hiểm nghèo. Tình của bạn trai cuồng bạo, hướng về sự thông đạt để chiếm hữu mà không tế nhị bằng của bạn gái.
Đi chợ gặp cầu ngập gần trôi, qua xong họ xô cầu cho trôi luôn. Kẻ viết mấy dòng nầy đã có lần chê một số người là hủ lậu mà bây giờ đang bị bạn lùa vào khối lỗi thời. Còn bao nhiêu nét đặc biệt thân thể bạn gái không có.
Họ chạy xe máy ngang hãm cái két thật to. Bây giờ lúc nhân cách lớn mạnh, ai nói năng, có thái độ khinh rẻ, bạn trai bất mãn vì thấy lòng tự ái bị tổn thương. Nói chuyện với ai họ không tin kẻ khác giúp đỡ họ được ý kiến nào hay, còn sợ tâm sự của mình đem rao bán nữa.
Chớ ngày nay có một số bạn trai làm mồi ngon cho tứ đổ tường. Tôi nói cho cả những thiếu nữ sắc sảo vì ái tình mạnh như sự chờ chết có thể làm tâm trí họ lu mờ, vì bạn trai nhất là trong thời nầy rất già mồm mép, rất cáo già khi muốn chiếm hữu người yêu. Mẹ đau khổ gần rơi lệ đưa con ra đời.
Lời nói, lối xã giao của họ nói lên tâm hồn thành thực tự nhiên của họ. Nền giáo dục hiện giờ thì thiếu đủ chuyện. Lối cẩu thả và đơn sơ của bạn trai vì đó có thể khác.
Đến lúc hoa niên về dào dạt trong tâm hồn, tình cảm họ tăng cường độ. Lý tưởng là mộng nhưng phải đi đến thực tế. Cần thời giờ mạc khải cho những điều mà họ muốn chiếm đoạt trái tim người yêu, họ che giấu bằng đủ mánh lới gian xảo.
Aristote nói: không tuổi nào bạo dạn bằng tuổi xuân? Mà trong tuổi xuân, bạo dạn nhất là tinh thần cho tất cả những gì đã có, đang có đều là cỏ dại phải phát sạch. Nhưng khi mất tình yêu hay bị bội bạc, đ àn ông đau khổ không thua đ àn bà có khi hơn nữa vì trong lúc cô độc họ dùng lý trí để suy xét chân nghĩa của ái tình, phán đoán về nhân nghĩa, thuỷ chung. Giá trị của bạn sẽ được nhìn nhận ở mực cùng.
Họ đâu thấy được người ta thụt lùi lại để lấy trớn. Yêu ai là tự hiến và tận hiến cho người ấy. Vì lẽ đó, trước khi mổ xẻ tâm hồn họ, ta thử đặt cái nhìn thống quán trên tiến trình của thể xác họ lúc thanh xuân.