Xxlx

đang thất vọng trước anh Anh xã “yếu” thì Người vợ nhận được cuộc gọi từ nyc

  • #1
  • #2
  • #3
  • Goodrich, hội trưởng công ty làm vỏ xe hơi B. Chúng tôi trân trọng tặng nó cho hết thảy những bạn đương bị con sâu ưu tư làm cho khổ sở trằn trọc canh khuya, tan nát cõi lòng. Tôi đáp: "Không hại, má con mình ngủ thêm chút nữa".

    Ngày hôm nay tôi sẽ thuận theo hoàn cảnh chứ không bắt hoàn cảnh phải thuận theo ý muốn của tôi. Vị thương gia kia đầy những chất độc đến nỗi tôi thành thực thương hại ông. Thiệt là điên! Thiệt là vô lý! Tôi đã phí bao năm học bắt chước kẻ khác mới nảy trong cái sọ đặc như mít của tôi ý này: Phải theo tài năng riêng của mình, không thể nào bắt chước người khác được.

    Tôi biết nếu để họ nằm ở giường suốt ngày thì chẳng bao lâu họ sẽ khó chịu, không muốn nằm nữa. Thái độ tinh thần ảnh hưởng một cách rất sâu xa, gần như khó tin, đến cả thể lực nữa. Nhưng lời khuyên của tôi như nước đổ lá khoai.

    Thế rồi trừ tám giờ ngủ ra, ngày cũng như đêm, không bao giờ tôi nằm ở giường nữa. Bạn tôi cắt thịt có vụng về không, tôi không thấy, mà nếu có thấy cũng không cần biết. Như vậy là nỗi khó khăn của chúng tôi gần giải quyết được.

    Nào là hầu hạ chúng khi chúng bị bệnh ban, bị quai bị, hoặc ho gà; nào là nuôi nấng chúng hàng năm, nào là giúp cho một đứa học trường thương mại, nào là gã chồng cho một đứa khác. Tôi là y sĩ cho nên thấy được nhiều người dùng phương thuốc gì cũng vô hiệu, chỉ bình tĩnh tụng niệm mà hết bệnh và diệt được âu sầu. Mở một sổ điện thoại, bạn sẽ kiếm được tên và địa chỉ của họ.

    (Phụ nữ nào cũng vậy, phải thu xếp sao cho mỗi ngày có được vài phút để thoa ít phấn - Tôi tưởng một nữ lưu cảm thấy mình đẹp, sẽ chẳng để ý đến thần kinh hệ nữa). Nếu sau khi đã lập ngân sách một cách khôn khéo mà bạn vẫn còn thấy không đủ tiền tiêu tới cuối tháng, bạn có thể theo một trong hai cách sau: Hoặc rầy la, quạu quọ, phàn nàn, hoặc làm việc để kiếm thêm ít tiền ngoài nữa. Hồi nhỏ tôi toàn chơi với vài đứa bạn trên thượng lương [15] một ngôi nhà bỏ hoang ở Missouri.

    Bây giờ tôi đã hết nợ, gia đình vui vẻ, ba đứa con điều ngoan ngoãn, tạo được căn nhà, sắm được chiếc xe mới và có một số tiền bảo hiểm nhân mạng là 25. Y còn bảo nếu muốn hại một kẻ thù nào thì nên làm cho kẻ đó mê cá ngựa. Mỗi tuần tôi bỏ ra hai đêm theo lớp giảng cho người lớn ở Nữu Ước.

    Tự tìm hiểu và sống theo ý ta. Tôi giải quyết tức thì: Không mời ai tới hai nữa và để thời gian đó kiếm mối khác. "Theo luật trung bình nỗi lo lắng đó sẽ không xảy ra đâu".

    Nhưng tôi lại biết một người mất cả hai chân mà còn thành công trong việc chuyển bất lợi thành thắng lợi: Ông Ben Fortson. Những người chung quanh tôi trìu mến những người tàn tật như tôi, thì ít ra tôi cũng phải trìu mến lại họ chứ!". Như ông Walt Witman, tôi "thấy thắc mắc về các câu hỏi đột ngột, tò mò nổi ở trong lòng".

    Ai nói gì ông cũng theo gương ông lão người Đức kia mà "chỉ cười thôi". Hai ba ngày sau, ông lại nhận được bức thư nữa của thiếu phụ và bà ta quả quyết rằng, mặc dầu khéo che đậy thế nào đi nữa, ông cũng vẫn là một kẻ "dối trá, phản bội và khốn nạn". Một vũ trụ mới, đẹp và thú vị biết bao nhiêu hiện ra trước mắt bà.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap