Xin gấp sách lại - Và ngay từ bây giờ, người đầu tiên nào lại gần bạn, bạn cũng đem thí nghiệm vào họ thuật khen đó đi. Bạn tin rằng phương pháp đó làm cho người thiếu tiền chịu trả không? Bạn tự đáp được câu đó. Một cuốn sách đó đập vào óc người ta một cách mạnh mẽ, vui vẻ và rõ ràng hơn là cả đống lý luận và con số.
Có lúc tôi muốn được làm nghề của ông. Chính tôi cũng nuôi gà, và tôi chưa từng thấy gà nào tốt như gà bà. Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông.
Bạn tự cho là hơn những thổ dân ở miền Bắc Cực nhiều lắm ư? Bạn được hoàn toàn tự do nghĩ như vậy. Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa. Những lời đó không phải thốt ra như cái máy đâu, mà trái lại, có một giọng yêu mến thật thà.
(Tôi không cần biết điều ông muốn. Một hôm, ông bắt được một con thỏ cái mới sanh được một bầy thỏ con. Nơi đó kêu là Lâm viên (.
Tranh biện không phá tan được sự hiểu lầm. Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: "Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử". Ông ấy thú: - Ông nói có lý.
Đã có những người vì khát khao danh vọng mà hóa điên như vậy, thì sự biết khen tài năng của những người ở chung quanh ta tất phải là một phép mầu nhiệm vô cùng. mà dùng những chữ mềm mỏng hơn như "tôi thấy", "tôi tưởng tượng", "tôi hiểu rằng", "có lẽ rằng". Có biết nguyên do đó, bạn cũng chẳng cần nhắc tới làm chi.
chiều qua người ta không mời tôi dự tiệc. Thấy các em chơi giỡn, anh vui lắm. Ông xin một ân huệ, một ân huệ mà người kia vui lòng cho, vì xin như vậy là tỏ ra một cách khéo léo rằng ông khâm phục người đó có tài cao học rộng.
Lời cầu xin cuối cùng của ông là đừng để ông thấy mặt vợ ông. Nguyên do là người ta đã đánh thuế vào một số tiền 9. Trong cuốn "Ký ức về đời tư của Nã Phá Luân", ông viết: "Tuy tôi chơi bi da rất giỏi nhưng tôi cũng cố ý nhường cho Hoàng hậu thắng tôi, mà được vậy, Hoàng hậu rất vui lòng".
Những nhà ảo thuật khác ở trên sân khấu ngó xuống trừng trừng, như có vẻ nói: "Tụi này toàn đồ mắt thịt. Hiện nay cháu đã trở nên một trong những thư ký hoàn toàn nhất mà tôi được biết. Nhưng Tổng thống Wilson lựa một người khác, đại tá House, bạn thiết của ông.
Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng. Và cha đã cau mày: "Ngay người lên!". Cái giường đó là giường của nó.