Chỉ sau một thời gian ngắn, cơ sở của ông đã lột xác và phát triển rất nhanh. Với mục tiêu đó, Watson đã mời những nhân vật danh tiếng nhất của khoa học đến đây để làm nền cho cỗ máy tính mới. Không khí công ty gia đình vẫn ngự trị vào những năm tháng này.
Thật ra, ông chỉ là nhân viên bán hàng của một chi nhánh ở xa. Tại sao bạn có cảm giác tin cậy đó? Lý do là, bạn an tâm hơn khi thấy phi hành đoàn, các tiếp viên hàng không là một đội, mộttổ chức chặt chẽ. Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha.
Năm 1993, IBM khổng lồ thua lỗ 15 tỉ đôla. Thử và sai thường là cách hữu hiệu trong những trường hợp đi trước. Tom Watson, người luôn chia sẻ với cha mình tính khí nóng nảy, thật sự chỉ mới đang khởi động.
Đến những năm 1990 của Gerstner là 130 quốc gia. Gerstner đã đưa ra phương châm mới cho IBM: Tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm. Watson đã viết thư chia buồn gửi bà nội của Jeffle và sau đó đã tìm một chỗ làm cho em trai của người xấu số.
Wal-Mart, GE, Intel, Citigroup, Pfizer, Microsoft, IBM, GM trong danh sách 500 của Fortune nếu không có những trải nghiệm dẫn dắt của họ về nguồn nhân lực, tổ chức lao động khéo léo, thích ứng với môi trường thương mại và môi trường xã hội, kinh nghiệm đối đầu với thách thức về sản thì Watson chính là một trong những người đầu tiên làm điều đó. Và Watson đã đúng khi cho Tom một cơ hội mạo hiểm.
Sau năm giờ hành trình, đoàn tàu IBM dừng lại tại một bãi đất trống của khu nhà máy IBM ở Endicott. Chiến tranh kết thúc. Năm 1933, năm chữ này được khắc trên cổng ra vào của trường huấn luyện trong khu vực nhà máy của IBM ở Endicotte.
Nhưng những năm 1990, sau Watson đến gần 80 năm, một doanh nghiệp cần phản ứng nhanh thay vì bó tay chịu chết. Suốt 42 năm làm việc cho IBM, vì IBM và với IBM, Watson luôn diễn thuyết về chủ đề đó nhưng dấu ấn của ông rõ hơn và quan trọng hơn là nó hiện diện trong các chính sách mà ông quyết định. Bởi vì, Watson đã khuyến khích những cây đàn piano ở Homestead và mọi thứ khác cho nhân công mà các doanh nghiệp ngày nay ít nhiều sử dụng.
Vào thời điểm cuốn sách này được viết (2006), chúng ta thử nghe các thành viên IBM nói về giá trị chia sẻ của tập đoàn này, để xem bóng dáng Watson ở đâu trong ngày hôm nay. Watson chưa bao giờ biện minh cho công việc hủy diệt đối phương vào thời kỳ mà ông chẳng qua là kẻ học việc, đầy nhiệt huyết và dễ bị lợi dụng. Theo nhà khoa học Drucker, một thế kỷ trước ở Mỹ có 15% lao động trong nhà máy dấu hiệu nền kinh tế cơ bắp thì đếnnhững năm 1950 con số cơ bắp đã giảm một nửa,
Một tài liệu thoạt nhìn thấy ít liên quan đến Watson nhưng lại có dính dáng đến câu nói. Mạo hiểm để tiên phong trở thành một loại gien trong tinh thần IBM. Tom đã mất 6 năm lê lết ở ba ngôi trường để lấy được bằng trung học và phải nhờ đến sự độ lượng và đồng cảm của vị trưởng khoa, ông mới tốt nghiệp trường Đại học Brown.
Sự kiện lớn nhất của câu lạc bộ này là những đại hội thể thao. , Big Blue đã đặt logo của mình trên khoảng 70% số lượng máy tính trên thế giới và thống trị hoàn toàn nền công nghiệp này, thậm chí các đối thủ như Univac - người đã xây dựng nên công ty buôn bán máy tính đầu tiên - buộc phải giải tán chỉ đơn giản vì là một phần của một băng nhóm. Ngày nay nhìn lại thấy sự trễ tràng của Watson thật kỳ khôi! Nhưng vào thời điểm đó, máy tính điện tử chỉ đem lại cho IBM 14 triệu đôla, trong khi mặt hàng truyền thống là các loại máy văn phòng và nhất là máy tính thẻ đục lỗ chiếm đến nửa tỉ đôla.