Mary là một thợ làm đầu. Bạn hãy để ý đến cách ra quyết định của một số nhà lãnh đạo. Đó là lựa chọn của bạn và bạn sẽ biết trân trọng những quyết định của mình.
Chúng ta sống trong một thời đại mà mọi thứ được sản xuất hàng loạt, để rồi lại cảm thấy mình lạc lõng trong hàng loạt sự giống nhau đó. Những khi có đội nhà thi đấu, nhà nhà đều háo hức mở ti vi để theo dõi. Sau chuyến đi ấy, ông nộp đơn và được nhận vào dạy ở một trường đại học khác.
Nhưng cô nhanh chóng lấy lại sự thoải mái, tự tin, mạnh dạo trước môi trường mới. Dân địa phương ở miền Tây Nam Florida ai cũng biết câu chuyện về ”cây cầu chẳng đi đến đâu". Anh đã để mục tiêu cứng nhắc của mình làm thay đổi cũng như đe doạ cuộc sống của anh.
Đó là lúc bạn dành ít thời gian, cùng tâm sự với những người bạn, đồng nghiệp để cảm thông với những hoàn cảnh khó khăn của họ, tìm cách động viên hay giúp đỡ khi có thể. Bạn nên tự mình suy nghĩ và đặt ra những mục tiêu thật sự có ý nghĩa cho chính mình, để khi đạt được, dù khó khăn bạn sẽ rất trân trọng và tự hào với chính mình. Các học giả tự hỏi rằng: liệu một gia đình nông nghiệp, phong kiến - nơi có mối quan hệ đại gia đình vững chắc với những quy định ngặt nghèo, khắt khe - có thật sự là lý tưởng cho con người hiện nay và liệu bài học của thời trước có thể áp dụng cho thời nay được không?
Mọi thứ vốn không ngừng phát triển - cả cuộc sống bên ngoài lẫn ý tưởng nội tâm bên trong mỗi con người. Đôi khi thành công chưa phải là thước đo hạnh phúc và thất bại chưa hẳn là biểu hiện của bất hạnh. Một người nằm đu đưa trên võng, còn người kia đang vã mồ hôi sơn lại hàng rào dưới ánh mặt trời.
Khi bạn vào siêu thị, bạn có ghé qua tất cả các gian hàng và chọn mua một món gì đó tại mỗi kệ hàng ấy không? Dĩ nhiên là không. Adam đã thắng mọi trận đánh nhỏ, nhưng lại thua trong một cuộc chiến vô hình. Arthur là một nhân viên điều hành quảng cáo rất có tránh nhiệm.
Họ bật mí: "Không bao giờ có đủ hàng bán cho người chơi gôn. Những người này thông cảm và bàn với nhau làm một món quà "chúc mau chóng hồi phục". Các nghiên cứu so sánh tầm quan trọng của gia đình đối với những người cao tuổi và những người trưởng thành cho thấy, cả hai nhóm tuổi đều xem trọng gia đình và coi quan hệ gia đình là một trong những niềm vui lớn nhất.
Họ thoả hiệp cả với những lỗi lầm hay thiếu sót của bản thân, vẫn cho rằng mình là toàn vẹn, là hoàn hảo mà không cần cố gắng gì thêm. Sẽ đến một lúc chúng ta chợt nhận ra giá trị sâu sắc của hạnh phúc, tình yêu - thật giản dị, thật mới mẻ, lắng đọng trong tâm hồn, bừng sáng như ngôi sao chỉ đường, khiến ta thao thức, cảm nhận đến nỗi chúng ta muốn được chia sẻ cảm xúc với ai đó. Ở độ tuổi 90, cụ cảm nhận được sự khôn ngoan và uyên bác của thời gian.
Còn người lớn chúng ta thường hay tự hỏi xem liệu có nên làm điều này hay không? Làm như thế có ích lợi gì không? Biết tận hưởng niềm vui nho nhỏ sẽ giúp bạn cảm nhận hạnh phúc trọn vẹn hơn, đây chính là phần thưởng mà bạn dành cho chính mình sau mỗi ngày làm việc nặng nhọc. Đa số những người muốn về hưu phát biểu rằng không phải là họ mệt mỏi hay muốn có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn, mà là vì họ cảm thấy mình không còn hữu ích nữa. Hạnh phúc hay bất hạnh tuỳ thuộc vào cách bạn nghĩ.
Với họ, các sự kiện và tình trạng không hề ngẫu nhiên xảy ra; chúng phải có nguyên nhân và kết quả. Chỉ là một quả bóng trắng đứng yên. Bạn có thể làm việc 48h một tuần, rồi sau đó lại bận bịu với công việc gia đình cùng hàng tá những công việc không tên khác, nhưng nếu bạn không thể lý giải tại sao bạn lại làm những điều đó thì không một hoạt động nào trong hàng loạt các hoạt động này có ý nghĩa đối với bạn.