Công việc của bạn là phải gắn cây nến lên vách tường sao đó cho nó có thể thắp sáng như một ngọn đèn. kiểu biến cố như thế không hiếm xảy ra trong cả cuộc đời của Brenda. Nhưng sau đó họ nói với tôi rằng họ không tham gia những cuộc thi, thế là tôi liền nghĩ: “chà, nếu quí vị không tham gia thì làm sao quí vị có cơ hội chiến thắng”.
họ hướng cơ thể mình về phía người tiếp chuyện, không khoanh tay, không bắt chân và có những cử chỉ liên quan tới hai bàn tay xòe rộng ra. Những kết quả này chứng tỏ có mối liên hệ quan trọng giữa may mắn và linh cảm. Nhiều nghiên cứu chứng minh rằng niềm mong chờ mạnh sẽ tác động sâu sắc đến sức khỏe của họ.
Cặp vợ chồng kia liền đề nghị cho vợ chồng Robert đi nhờ xe về nhà. ấy thế mà không ai nhìn ra nó bởi vì tất cả quá mải tập trung vào kiếm tìm những bức hình. nếu thế thì có thể bạn chẳng mong ngóng nó hoặc chẳng đến làm gì, mà có đến bạn cũng chẳng mỉm cười với anh ta.
Trong một vận xui tận mạng, cô gặp liền một lúc tám tai nạn trên một quãng đường chưa tới 50 dặm. Như nhiều người trong nghiên cứu của tôi. và rồi tôi lùi xe tông trúng một gốc cây, làm hỏng xe.
và một cách tuyệt vời để giới thiệu người này với người khác là rủ thêm người mới đến. Tôi tính toán số những câu trả lời chính xác và so sánh điểm số xấp xỉ của người may mắn và không may. Bốn chương tiếp sau đây sẽ mô tả chi tiết những nguyên tắc này – bao gồm nhiều loại nghiên cứu khác nhau mà tôi tiến hành nhằm khám phá ra chúng, cũng như tác động của chúng lên cuộc đời của người may mắn và người không may.
họ luôn nhìn vào mặt tươi sáng của của từng tình huống, đồng thời tưởng tượng ra mọi chuyện có thể tệ hơn. Bài trắc nghiệm thứ hai là trắc nghiệm may mắn của bài luyện số 3 – đưa ra những định nghĩa điền hình về người may mắn và người không may, và yêu cầu họ chấm điểm linh ứng với họ trong từng định nghĩa. Cả hai cách trên đều là những thí dụ trực diên về sức ảnh hưởng của vô thức đến cách ta suy nghĩ, cảm nhận và hành xử.
Martin lại hăng hái kẻ lại chuyện anh tìm thấy tờ 5 đô la trên đường phố, và cuộc chuyện trò thú vị với một doanh nhân ở trong quán cà phê. tôi không chỉ nói chuyện với mọi người, mà còn lắng nghe họ nữa. Tôi bắt đâu viết cuốn này cách đây một năm rưỡi, nhưng cả năm qua vẫn không tiến triển được, bởi vì dù tôi có muốn thì hy vọng tìm được cho nó một nhà xuất bản chỉ là hy vọng hãy huyền.
Vài ngày sau cô bỗng cảm thấy đau đớn ở hông. trong suốt quyển sách này chúng ta đã gặp Lee, giám độc tiếp thị may mắn. Người không may thường hối tiếc về những quyết định của mình, như Maryline.
Rất hiếm khi tôi lo nghĩ về quá khứ. cho dù đường vắng nhưng trực giác khiến tôi dừng lại – tôi bất giác nghĩ, “ấy có người phóng vèo qua ngã tư bây giờ”, cả hai lần đều có một chiếc xe phóng vụt qua ngay trước mặt tôi, và lẽ ra tôi đã bị đâm xe. Anh ta không trông thấy tôi, và tôi nghĩ : “không, đừng đến đó gặp anh ta, cứ ra khỏi đây và vào xe ngay”.
Lắng nghe tiếng nói bên trong và thận trọng cân nhắc xem nó muốn nói gì với bạn. Đây không phải là một dòng chữ nhỏ nằm ẩn ở một góc, mà là một thông điệp khổng lồ, chiếm tới nửa trang báo, với co chữ in to bốn phân. Tâm trạng của họ đã tác động lên thông tin mà họ nhớ.