thường được gọi là Lou Gerstner. Ông nói chuyện với Tom những câu chuyện yên bình. Cơ hội đó chính là đưa IBM đi sâu vào máy tính hiện đại, trong nhiều năm, trước khi từ giã những cái thẻ nhớ bằng cách đục lỗ.
Watson đã khái quát kinh nghiệm này thành một chiến lược: Cách thức để vươn ra thế giới vẫn tiếp tục là cố gắng giữ vị trí tiên phong bằng cách sở hữu độc quyền các sáng chế. Phát kiến lý thuyết nhị phân dựa trên tính tắt và mở của dòng điện của Atanosoff vẫn không giải quyết được vấn đề thời gian. Và do đó, ông khước từ mọi lối mòn trong tư duy.
Đó là một thứ đạo lý giúp con người tự chống lại thói lười biếng trong lao động. Trong IBM của Watson, con người mới là ngôi sao. Watson đứng lên đi về phía tấm bảng trắng đặt gần ông nhất.
Như thể bên trong những bước chiến lược của vị CEO mới hôm nay là những tiếng thì thầm và cả càu nhàu của vị chủ tịch tiền bối. Nhưng Watson con chưa có quyền lực gì ở đây. 1874 và là con út của ông bà Thomas và Jane Fulton White Watson.
Và sự thật này cũng chính là lý do giúp họ kiếm tiền nhanh nhất, nhiều nhất, bền nhất, còn Watson và nước Nhật hùng mạnh liệu có liên quan gì với nhau? Drucker nói là có. Watson vì giận Harvard nên đã ra lệnh cho Bryce và Lake, đầu tàu của phòng thí nghiệm, hãy chế tạo máy tính tự động mang tên IBM.
Mặt khác, không ai mạo hiểm hơn Tom khi dám dốc nhiều hơn sáu lần doanh thu của mình để tạo ra một cuộc cách mạng máy tính. 1971 rời khỏi IBM sau cơn đau tim, trao quyền lực lại cho T. Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi.
Điều đáng nói là Maney đã cố tình truy tìm nguồn gốc câu nói đó. Ông thường xuyên triệu tập cuộc họp những nhà nghiên cứu, các kỹ sư. Watson nói: Đây là thời điểm rất buồn đối với tôi, bởi vì tôi phải rời xa một công việc mà tôi thấy mình có giá trị nhất hơn bất cứ thứ gì ngoài gia đình của tôi.
thành phần doanh số của mình cho năm 1940 chỉ trong ngày đầu tiên của năm đó nhưng chỉ vì công ty đã dành cho con trai ông chủ một tài khoản lớn nên ông vẫn được xem trọng. Bằng cách bán máy cũ, ông cần tồn tại trong tình hình suy thoái sau chiến tranh, thời buổi mà không ai muốn chi tiêu cho những món đắt tiền. Các cạnh tranh nội bộ bị mất mục tiêu và tự biến mất.
Nếu trước đây, khi tận mắt nhìn thấy Đại học Columbia chế tạo ra máy tính điện tử, Watson đã triệu tập McPherson của phòng nghiên cứu mà IBM của Watson vẫn là một doanh nghiệp trung bình, xét về quy mô quốc tế. Watson chưa bao giờ biện minh cho công việc hủy diệt đối phương vào thời kỳ mà ông chẳng qua là kẻ học việc, đầy nhiệt huyết và dễ bị lợi dụng.
Ông đã đặt nền tảng cho giá trị doanh nghiệp bằng câu nói nổi tiếng: Watson bước qua cổng chính, vào văn phòng của các nhà sáng lập và không biết lý do được gọi đến đây. Không nhà ra quyết định nào ngờ nghệch cả.