Nhưng thay vì vui thích với thành công ấy, ông lại xem đó là một sự thất bại. Nhưng vẫn không đủ trang trả. Hãy luôn di chuyển trong chuyển động và hướng đến tương lai.
Đừng hướng quá nhiều suy nghĩ đến những người và những điều khiến bạn tổn thương. Sao lại phải mất công làm điều này điều nọ nếu chúng không dẫn đến một điều gì đó mà bạn quan tâm? Với một kế hoạch rõ ràng cùng với lòng kiên nhẫn và sự quyết tâm, bạn có thể từng bước đến gần mục tiêu của mình.
Các cuộc phỏng vấn xoay quanh mức độ hài lòng trong cuộc sống cho thấy - những ai biểu lộ sự tự quyết trong những quyết định của mình luôn cảm thấy hài lòng hơn ai không thể hiện điều đó. Ông thấy mình thật sự thích tập thể dục. Một người cảm thấy thoải mái trong bức tranh hớn, còn người kia lại vừa ý với các chi tiết.
Một trong những nuối tiếc và lo âu lớn nhất của con người là khi năm tháng qua đi, chúng ta sẽ không bao giờ còn có cơ hội để thực hiện những hoài bão hằng ấp ủ, hoàn thành dự án đã bắt đầu từ nhiều năm trước, hay hàn gắn những rạn nứt trong một mối quan hệ với người thân. Khi buồn, hãy cố gắng tập trung suy nghĩ đến những công việc cụ thể mà mình thích. Bởi họ đang âm thầm cạnh tranh với ai đó - một người bạn, đồng nghiệp, hàng xóm hoặc người thân chẳng hạn.
Đây chính là điều khiến họ không thể vui vẻ bên nhau. Đừng chỉ nhìn vào thảm kịch đã qua, hãy hy vọng và hướng đến tương lai. Có lần một triết gia nghiệm ra rằng - con người khao khát sự bất tử nhưng đôi khi họ lại vô cùng nhàn rỗi trong những chiều mưa.
Nếu làm theo cách của người thợ xây, chúng ta sẽ hoàn tất từng phần việc một, và có thể thấy toàn bộ công việc của mình được hình thành ra sao sau mỗi bước đó. Hãy nhìn thẳng vào vấn đề và phân tích cội nguồn khi một sự cố, tình huống xấu xảy ra, tất cả không hoàn toàn do lỗi của bạn. Đôi khi, việc xem ti vi đã trở thành một thói quen.
Những mái hiên nhà đang dần quay trở lại với nhau vì hầu như ai cũng thích có cơ hội được cười với ai đó mỗi khi bước ra khỏi cổng nhà mình. Tính cạnh tranh và cái tôi quá cao luôn làm cho nhiều người không bao giờ cảm thấy hài lòng về cuộc sống của mình vì đối với họ, sẽ chẳng có chiến thắng nào là đủ và thất bại là một vực thẳm khủng khiếp. 000 km, nhưng người bán xe lại nói rằng nó chỉ mới chạy có 17.
Sau đó, chàng sinh viên này vẫn học tập tốt và sắp đến ngày cậu tốt nghiệp. Các sinh viên không thể nhìn thấy sự tiến bộ của mình cảm thấy ít hài lòng hơn rất nhiều so với những người cảm được sự tiến bộ của họ. Tại sao nhà trường lại bố trí như vậy? Vị trưởng khoa đã chọn phòng đó vì nó có diện tích phù hợp với số lượng sinh viên tham dự kỳ thi hôm đó, còn các nhân viên bảo dưỡng lại được gửi đến vào buổi sáng, trời mát hơn và làm việc ngoài trời sẽ dễ chịu hơn.
Các nghiên cứu so sánh tầm quan trọng của gia đình đối với những người cao tuổi và những người trưởng thành cho thấy, cả hai nhóm tuổi đều xem trọng gia đình và coi quan hệ gia đình là một trong những niềm vui lớn nhất. Nếu cứ mãi so sánh thực tại với mục tiêu lớn và bất khả thi của ngày xưa, ông sẽ không thể nào tận hưởng trọn vẹn thành công của mình trong hiện tại. Như tổng thống Franklin Roosevelt đã từng nói, đôi khi sự sợ hãi còn tệ hại hơn điều mà chúng ta luôn cảm thấy sợ.
Hậu quả là, anh ngày càng cô lập mình với bạn bè. Họ chẳng bận tậm cố gắng tìm cách liên kết chúng với những sự kiện khác. Họ đã tự dối mình bằng những lý luận tạm thời và không dũng cảm để nhìn nhận điều này ngay từ đầu.