Xxlx

Tăng ca với em đồng nghiệp mặt dâm vú đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế. Định dừng viết thì lại có chuyện. Cho đến khi hàng mi nàng rủ xuống, nhà văn kéo lại tấm chăn phủ lên thân thể thủy tinh của nàng.

    Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này. Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế. Có lẽ là phim hình sự.

    Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt. Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy. Và bon chen không bẩn, không ác.

    Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch. Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi.

    Dù không bao giờ có tận cùng. Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế. Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống.

    - Ông quả là người biết lo xa. Thậm chí, phải viết, phải sống. Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu.

    Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có. Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để. Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau.

    Tạo nên một thế giới có nền giáo dục như vậy khởi nguồn từ những tiền siêu nhân bị thế giới hỗn tạp còn đầy dã man này tròng thòng lọng vào cổ. Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác. Bạn quyết định chấm dứt hẳn việc đến trường với mớ kiến thức thủng lỗ chỗ, dở dang và lan man này.

    Họ có lí do, bao giờ cũng có lí do cho phải đạo. Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm. Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi.

    Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau. Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường. Mặc dù đó chỉ là một phần nội dung của những gì tôi viết.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap