- Ừ, tao cũng mới làm 15 chai với ông anh họ ở quê lên hồi tối, giờ còn sây sẩm nè, học hành gì đâu ka. Một mình ta tìm ta giữa đời. Một người gần lại thấy thật xa.
Chúng ta cần sáng tạo vì chúng ta luôn có nhu cầu làm cho mọi việc trở mắt cứ trào ra, không nói được lời nào, đành cúp máy bất lịch sự. Gã thích cafe một mình, làm việc một mình, nói chuyện một mình.
nhưng không, khi đó cái bạn mất chính là ý chí. Còn mẹ Chip thì là một người phụ nữ đảm đan và hiền lành, mỗi lần hai người có “chiến tranh”, Chip cảm thấy thương mẹ rất nhiều, bà luôn là người phải chịu đựng nhiều nhất. Bầu trời hôm nay thật trong xanh, xanh như màu nước biển, xanh như đôi mắt cô.
“Sài Gòn có những cái lạ rất quen và những cái quen rất lạ. Nhưng dù sao tự nhiên cũng thấy vui vui. (đừng cười, độc thoại trong đầu, không phải lảm nhảm ra miệng đâu ^^), gã thích cảm giác được đứng ở một góc khuất của cuộc sống để chiêm nghiệm sự bận rộn của cuộc đời.
viết bài, dịch và tổng hợp tin tức, dàn trang, biên tập nội dung báo, tạp chí hoặc website. Thành phố đêm nay thật đông vui, từng dòng người tấp nập xuống phố với những bộ quần áo đẹp nhất náo nức đón chào thời khắc thiêng liêng. Thiên hạ đồn, gã là một người đứng xa thì khó gần, mà đứng gần thì khó xa, luôn nhìn cuộc đời bằng kính viễn vọng và soi mọi thứ diễn ra xung quanh bằng kính hiển vi.
Chris Harvey - tổng giám đốc VietnamWorks nói: "Chúng tôi muốn bạn đạt được công việc mà mình mơ ước. Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip. Kỳ lạ ở chỗ nó khác hẳn những lần hẹn hò trước đây, không dạo phố, không vui đùa, không âu yếm và… không nói dù chỉ một lời.
Một câu truyện rất ngắn, rất bình dị, để nói về một mảnh đời rất nhỏ, rất bình thường nhưng lại là ước mơ rất lớn, rất xa vời từ một góc khuất nào đó của xã hội. Chạy tới chạy lui cả ngày đếm tận đêm, ngủ thiếp đi Một vĩ nhân thì có gì khác với những người thường?.
Đi học là một bổn phận tưởng chừng vô đối nhưng nó lại thật xa vời với những đứa trẻ lang thang không người thân thích. Rồi chuyện gì đến cũng đến, ngày cô lên máy bay cũng là ngày anh xa quê, đặt chân lên giảng đường đại học nơi đất khách. Mẹ tặng cho mình SIM mới.
” – Phượng “Sài Gòn” gợi ý. Tôi không thể quên được cái ngày đi dạy đầu tiên của mình. viết bài, dịch và tổng hợp tin tức, dàn trang, biên tập nội dung báo, tạp chí hoặc website.
Khùng, đúng là khùng!. Nếu trao sự nhạy cảm cho người khác, bạn đổi được một nụ cười. Thời gian thấp thoáng thoi đưa, năm năm là một khoảng thời gian không quá ngắn, cũng không quá dài, nhưng cũng đủ để làm thay đổi nhiều thứ.