Nhưng người ta vẫn thường nói "nghề chọn người chứ người không chọn nghề", thật vậy, như một bàn tay vô hình, số phận lại rong rủi đưa tôi đến với nghiệp "gõ đầu trẻ" một cách đầy tình cờ mà tôi cũng không thể ngờ đến. Trái tim hai người như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài, rung động trở lại và mạnh mẽ hơn bao giờ hết. “Có những cái ta THÍCH nhưng hok MUỐN, cũng có những cái ta MUỐN, mặc dù hok THÍCH.
Tại căn nhà lá sát mé kênh Nước Đen của chị, thằng Cu Tèo vừa đứng ôm cây cột nhà xiêu vẹo, vừa khóc đòi mẹ, con Tí chị nó đứng bên cạnh dỗ dành “Nín đi Cu, mẹ sắp về rồi và sẽ có quà cho chị em mình mà”. Ba ơi, nếu ba thương con, con xin ba hãy thể hiện tình cảm với con nhiều hơn, quan tâm và yêu thương mẹ nhiều hơn. nhẹ nhàng và thật dễ chịu.
- Con có thấy mưa và nắng đó. Nếu bạn bỏ viên đá đó trong túi, ta gọi đó là. Là người ít nói nhưng lắm lời.
Hãy cùng tôi đánh thức nó dậy. Một bà cụ già, cỡ 70 hay 80 tuổi gì đó, với gương mặt rám nắng hằng sâu những dấu vết của năm tháng, bộ bà ba đen đã nhầu nát cũ kỹ và chiếc khăn rằn quấn trên đầu, tôi đoán có lẽ bà cụ không phải là người thành phố. - Không có gì, mình chỉ hiếu kỳ nên ngồi xem thôi! Bạn là ai vậy?
- Con có thấy mưa và nắng đó. Những hình ảnh đó vô tình làm chạnh lòng cô như một vết thương bị xát thêm muối. Không thích đọc văn nhưng lại thích viết văn.
Tôi rất muốn thể hiện mình trong công việc thiết kế và báo chí gồm: thiết kế logo, stationary, poster, print ad; gia công các sản phẩm 2D; quảng cáo, xây dựng hình tượng công ty. Một mình ta tìm ta giữa đời. Tóm lại, bất cứ một công vệc gì cũng đều có cái giá của nó, không có công vệc nào là quá dễ dàng và thoải mái.
hẫn không dễ chịu chút nào nhất là với một người đa sầu đa cảm như cô. đạp chạy vòng vòng ăn cắp xoài ổi nhà hàng xóm của thằng bạn. Mẹ con Bông đẩy chiếc xe đạp cũ ra và khóa cửa lại chuẩn bị đi.
Đó là quán Cà Phê Tình Nhân, nơi mà cô và Lâm Vinh trước đây vẫn thường hò hẹn. Đôi khi trong cuộc sống, người cam đảm nhất không phải là người dám chết với sự tuyệt vọng mà là người dám sống với niềm hy vọng. Gã thích cafe một mình, làm việc một mình, nói chuyện một mình.
Ông luôn tìm kiếm sự hoàn hảo trong kiến thức nhưng không bao giờ có thể đạt được, mặc dù ông đã làm việc và nghiên cứu cật lực cho đến những giây phút cuối cùng của đời mình. Sao lại vậy chứ, tại sao?! Châu Anh tâm sự "Là một sinh viên còn đang đi học khiến cho áp lực công việc càng tăng cao khi mà trình độ cũng như kinh nghiệm đều chưa nhiều để có thể hoàn thành tốt 100% công việc được giao, nhất là khi sếp đưa ra yêu cầu và chỉ đạo từ xa.
Nhiều lúc nghĩ lại chuyện đó tôi thấy thật buồn cười và đáng yêu làm sao! Hôm nay là Mồng 1 Tết, như thông lệ hàng năm, mẹ con bé Bông dậy từ 5h sáng, làm một ổ bánh thật to để chuẩn bị mang về làm quà cho ông bà ngoại. Trong tình cảm, giữa những cung bậc thăng trầm, đôi khi một khoảng lặng giúp chúng ta nhận ra được nhiều điều và trân trọng hơn những gì ta đang có.