Bác lại thúc: Tác phong nhanh nhẹn nào. Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế. Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình.
Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội. Đó là xu thế sống hợp lí của thời đại này. May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.
Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia. Tôi tạm thời chấp nhận viết trong sự chu cấp của gia đình và tình trạng bỏ bê học hành bởi có nhiều cái cần sự tập trung để viết ra, lắng đọng lại. Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ.
Tôi khóc vì bác tôi, và rất nhiều người lớn khác, có lẽ không bao giờ còn có ham muốn đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet để thấy những triết lí sống, những động lực sống, những bài tập sống không thiếu trong đó. Ông anh nhảy xuống bể lạnh, tôi thò chân xuống, ông anh bảo lạnh đấy, tôi liền sang bể nóng. Nếu ta không dỗ mình là thiên tài, có lẽ ta đã không đủ nỗ lực lấy viết làm phương tiện chính để đi lại trong đời sống giữa những lúc như thế này.
Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé. Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ. Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm.
Ông đặt tay nàng lên vành tai và nói: Anh muốn thú nhận với em một điều. Nhưng mà chắc là ra được thôi. Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.
Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả. Nhưng những thứ đó hơi hiếm. Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe.
Và chà đạp lên sự chân thật cũng như khao khát chính đáng của mình. Và họ cũng sẽ khổ lây. Ba năm… Ba năm thì không tính được.
Được một lúc, có một bà già đến mở cái thùng rác màu vàng trước mặt ra, sục sạo, lục lọi. Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa. Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này.
Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết. Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em. Dù không bao giờ có tận cùng.