Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng. Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị. Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.
Vả lại, Lâm Nhi vào chuồng từ hồi còn bé tí. Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi. Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối.
Và hay nói ngược với mọi người như một chú bé khờ. Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành. Những nghệ sỹ nhiều tự do đi đâu hết cả rồi.
Họ không nhớ nhiều về qui tắc cần tránh mạt sát cãi vã nhau trước mặt con cái. Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi. Được bạo lực hơn? Lộc xộc loạch xoạch toành toạch.
Vì gia đình? Có, tất nhiên là có. Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa. Hôm bác trai hút lại, bác gái bảo: Anh chẳng có lòng tự trọng gì cả.
Nhưng hiềm là dồn nén, kiềm chế cảm xúc thì phải giải tỏa để cân bằng. Và đem năng lực của ta đi xa hơn. Chỉ thấy một tí xíu thất vọng.
Nó khờ nên nó chưa khai thác được mình. Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn.
Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi. Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai. Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không.
Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn. Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước. Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh.
Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác. Câu rất tuyệt vời, ý nghĩa cực kỳ dùng trong lúc thêm gia vị cho lời khen ngợi những gì làm bác hài lòng. Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.